Editor: Măng Cụt
Lần đầu tiên của tui và anh ấy là hai tháng kể từ ngày xác định quan hệ, vào ngày sinh nhật của anh ấy.
Khi đó, anh ấy nói anh đã không còn lo lắng khi nói chuyện trước mặt tui nữa, vì vậy tui sẽ nói chuyện với anh ấy nhiều hơn.
Khi không ở chung, tụi tui sẽ gọi điện thoại và biểu lộ sự nhớ nhung, bình thường là tui muốn nói gì thì tui sẽ nói, nói xong thì sẽ kiên nhẫn nghe những gì anh ấy nói.
Vào ngày sinh nhật, anh ấy mời tui đi ăn lẩu.
Hai người đều ngầm hiểu không ăn cay vì vậy nước dùng là lẩu nấm.
Nguyên liệu là tụi tui cùng đi siêu thị mua về, anh ấy chọn, anh ấy đẩy xe, anh ấy tính tiền, còn tui phụ trách ăn.
Do có hơi xấu hổ một xíu nên tui đã dùng nửa tháng lương của mình mua cho anh ấy một cái đồng hồ.
Tui cũng chưa bao giờ hào phóng với bản thân mình như vậy.
Bánh kem là tui mua, hình một cái đầu heo, dòng chữ chúc mừng bên dưới là: “Anh nói lắp sinh nhật vui vẻ.”
Sau khi đã bên nhau, anh ấy đồng ý cho tui gọi là “Anh nói lắp”, còn anh ấy gọi tui là “Cục cưng bự”.
Lúc mới đầu anh ấy còn thấy tên này có vẻ không ổn, không cho tui gọi, tui cũng sợ anh ấy nghĩ lung tung là tui đang chế giễu anh ấy nên vội nói “Được.”
Có thể là thấy sắc mặt tui thay đổi nên anh ấy đột nhiên hoảng hốt mà không biết vì sao, sau đó ấm ức nói với tui: “Em… em gọi… gọi đi, anh… anh không… không để… để ý.”
Tui hôn lên miệng anh một cái, vờ lơ đãng mà thì thầm vào tai anh: “Anh nói lắp”.
Cái tên “Anh nói lắp” này có mình tui mới được gọi, tui cũng chỉ gọi những lúc có mỗi hai người.
Ăn lẩu có chuẩn bị rượu.
Tui là một người tửu lượng yếu, một chai bia đã có thể làm tui đỏ mặt tía tai, cả người nóng hổi, hai, ba chai vào bụng thì cả người sẽ bắt đầu lâng lâng.
Ỷ vào việc mình say rồi, tui đi làm nũng với anh nói lắp, bắt đầu tìm đường chết không biết giới hạn, thăm dò không ngừng.
Một tay tui ôm cổ anh, một tay nhẹ nhàng đặt trên túp lều lớn, nhìn anh với vẻ mặt say mê: “Anh nói lắp ơi, anh có chim lớn hông?”
Mặt anh nói lắp rất đỏ, mà tui cũng nhận ra được sau khi nghe xong mặt anh ấy còn đỏ hơn, như muốn bốc ra khói luôn.
Anh ấy không nhúc nhích.
Theo kế hoạch của tui, lúc này anh ấy nên vươn người ôm tui lại, sau đó nhìn tui nở nụ cười tà mị, nói: “Không phải em nhìn là biết sao.”
Kế tiếp là nhanh chóng c ởi quần rồi thực hiện việc không phù hợp với trẻ em.
Nhưng anh ấy không làm.
Đúng là không biết điều.
Tui không còn lựa chọn nào khác ngoài việc chủ động chạm vào anh ấy trước.
Đặt môi mình lên môi anh ấy, tui tiến công.
Trải qua hai tháng huấn luyện, đương nhiên là kỹ thuật hôn của tui đã tốt lên nhiều.
Tui hôn đến đ ộng tình, hai tay vòng qua cổ anh, cả người ngồi lên đùi anh.
Cảm giác vẫn chưa đủ, ngay lúc tình cảm dạt dào nhất, tui chủ động kết thúc nụ hôn, sau đó nhân lúc anh vẫn còn mơ hồ, nói: “Nếu chim của anh quá nhỏ thì em làm 1 cũng được.”
Trên thực tế thì mông tui đã cảm nhận được hình dạng con chim to lớn của anh ấy rồi.
Đúng như dự đoán, có lẽ là anh ấy cảm thấy mất mặt nên đã ôm tui về phòng.
Tui nghe anh ấy thủ thỉ: “Là em… em tự… tự tìm.”
Lần thứ nhất ngoại trừ đau thì là cực kì sướng, cảm giác rõ rệt nhất là rất mắc cười.
Tưởng tượng một chút nha, anh ấy cọ qua cọ lại trước cúc hoa của tui nửa ngày, sau đó mắt ứa lệ, ấm ức nói với tui: “Đi vào… đi vào đi vào không… không được.”
Tui cười cười không đáp, không ngờ anh ấy lại đi vào mà không có bất kì dấu hiệu nào, nắc mạnh đến mức làm tui hoài nghi nhân sinh.
Anh nói lắp thù dài, anh ấy nói sẽ không tha cho tui, muốn làm tui không xuống giường được.
Anh ấy làm thật.
Lần thứ hai là vào chủ nhật, tui không sợ hãi chút nào, ở trên giường quơ tay múa chân với anh ấy, làm ổ cả ngày.
Cực kì sướng.
Từ sau lần đầu tiên, tụi tui giống như là miệng cống không cản nổi nước sông Hoàng Hà(*), làm một lần rồi lại nối tiếp một lần.
(*) Không kiềm chế được.
Sau đó tui lại bắt đầu lo sợ mình không giữ nổi cúc hoa, lo rằng anh ấy túng dục quá độ, ảnh hưởng đến chuyện l@m tình tuổi trung niên về sau nên muốn anh ấy tiết chế lại.
Anh ấy không vui, nếu không được tui đồng ý, anh ấy sẽ vờ ấm ức lắm rồi làm nũng.
Sao tui mà chịu bộ dạng này của anh ấy được, tui tìm bạn trai chứ không phải tìm con trai.
“Ài… vậy một lần cuối cùng thôi nha!”.
Xin lỗi, miệng cống thất thủ rồi.