Skip to main content
Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
3S KHÔNG PHỤ THÊ DUYÊN - Vụ Thỉ Dực Không Phụ Thê Duyên – Chương 26-3

Không Phụ Thê Duyên – Chương 26-3

4:06 chiều – 01/08/2024
Ngày hôm sau vẫn lên đường như cũ Bởi vì hồi kinh vội vàng không thể chậm rì rì mà đi, nên liền rất vất vả cho các nha hoàn bà tử đi theo Lần này Hoắc Thù hồi kinh, bởi vì thời gian quá gấp nên chỉ sắp xếp bốn nha hoàn cùng một bà tử đi theo, nha hoàn thì có Anh Thảo cùng Ngải Thảo là đại nha hoàn; còn Đào Hồng cùng Liễu Hồng là nha hoàn nhị đẳng; ma ma thì có Ổ ma ma; Anh Thảo, Ngải Thảo cùng Ổ ma ma đều là người thỏa đáng, đều là người Ngu lão phu nhân yên tâm Ngu lão phu nhân cảm thấy chỉ mang nhiêu đây người trở về thật ủy khuất ngoại tôn nữ, đáng tiếc Hoắc lão thái gia bệnh nặng, không có thời gian chú ý người đứng đầu, nên trước đành phải ủy khuất ngoại tôn nữ Hoắc Thù thật ra thích ứng rất tốt, không hề kêu khổ kêu mệt tiếng nào
Kiên trì hành trình như vậy hết nửa tháng, mắt thấy còn có mấy ngày nữa sắp đến kinh thành, đột nhiên trời đổ mưa to Mưa một chút chính là ba ngày ba đêm, lúc lớn lúc nhỏ, sắc trời vẫn luôn âm u, không thấy chuyển biến, làm hại một đám người ở nhờ tạm tại dịch trạm chờ mưa tạnh Ngày thứ nhất khi nhóm người Hoắc Thù đội mưa tầm tã bước vào dịch trạm, bị dịch trạm cho biết đã đầy người, không có biện pháp tìm ra chỗ cho bọn họ nghĩ ngơi. Thật ra cách dịch trạm ngoài ba mươi dặm có một thị trấn nhỏ, nhưng hiện sắc trời đã tối, không tiện tiếp tục lên đường Lư thị vệ lạnh lùng nhìn về phía Dịch thừa, “Không phải còn cái sân trống không có người ở à?”
Thiên kim giả quay trở lại sống chung cùng bảy người anh trai xa lạ. Từ đây, vận mệnh của mỗi người bắt đầu dịch chuyển!
Cuộc đời của nam DV tuyến mười tám Chân Lạc Mặc chỉ có 2 việc lớn: Một là nuôi con. Hai là lấy được Ảnh đế trên vạn người.
Cô vô tình chọc vào nhân vật quyền cao chức trọng, cứ ngỡ là tinh anh vô dục vô cầu, không ngờ là một con quỷ đắm chìm trong bể dục!
Ngày cô khóc bên vệ đường, từ tầng cao nhất tòa nhà 45 tầng, anh mưu tính nâng đỡ cô. Sau đó tất cả đều là yêu!
Dịch thừa lộ vẻ mặt khó xử nói, “Chỗ sân kia phủ trưởng công chúa đã định” Lư thị vệ trong lòng khẽ động, “Là vị trưởng công chúa điện hạ nào?’ “Thái Ninh trưởng công chúa điện hạ” Dịch thừa cảm thấy việc này cũng không cần giấu diếm, thở dài, tiếp tục nói, “Nếu có thể tiểu nhân cũng không dám làm khó dễ mọi người, nhưng trước đó vài ngày quản sự phủ Thái Ninh trưởng công chúa đã đến thông báo, đoạn thời gian gần đây gia quyến phủ Thái Ninh trưởng công chúa chuẩn bị hồi kinh, muốn tiểu nhân chuẩn bị sẵn sân” Lưu thị vệ càng khẩn trương Hiện nay sắc trời đã tối, mưa lại to, rõ ràng là có cái sân trống có thể ở, lại bởi vì nguyên nhân phủ trưởng công chúa nên không thể vào ở. Cố tình gia quyến phủ trưởng công chúa không biết khi nào đến, không ở cũng không cho người khác vào ở, đạo lý này ở đâu ra? Lư thị vệ nhìn thoáng qua màn mưa bên ngoài, lo lắng mưa đêm đường khó đi, sợ xảy ra nguy hiểm gì, thật sự không muốn lên đường lúc này Khi đang nghỉ ngợi có biện pháp gì hay không, đột nhiên một nam nhân thần sắc lãnh đạm bên trong đi ra, Lư thị vệ nhận ra ngay đây chính là tùy tùng của vị Nhiếp công tử kia – Nguyên Võ, mấy tháng trước trên đường hộ tống biểu tiểu thư đi Vân Châu thành đã từng gặp qua Sau mới biết được, vị Nhiếp công tử mà biểu tiểu thư bọn họ từng ra tay tương trợ là Vệ Quốc Công thế tử, thân phận cao quý “Lư thị vệ, đã lâu không gặp” Nguyên Võ khách khí chấp tay nói Lư thị vệ đáp lễ, bất động thanh sắc nhìn Nguyên Võ Dịch thừa nhìn thấy Nguyên Võ, thái độ vô cùng cung kính, thậm chí có thể nói cung kính đến mức nịnh nọt, chờ đến khi phát hiện Nguyên Võ vậy mà quen biết với Lư thị vệ, trong lòng liền âm thầm kêu khổ Quả nhiên, liền thấy Nguyên Võ hàn huyên cùng Lư thị vệ vài câu, quay đầu nói với dịch thừa: “Công tử nhà ta nói, sự tình dù sao cũng phải có đạo lý trước sau, nếu là bọn họ đến trước, sân kia liền để bọn họ vào ở thôi, trời mưa lớn như vậy làm sao có thể tiếp tục lên đường” Dịch thừa nghe được lời này âm thầm kêu khổ, này đúng là thần tiên đánh nhau, người phàm gặp nạn. Một dịch thừa nho nhỏ như hắn, quý nhân nào cũng không dám đụng vào, nếu không phải quản sự phủ Thái Ninh trưởng công chúa tự mình đến đây truyền lời, hắn cũng sẽ không ở thời điểm mưa to thế này mà cự tuyệt không cho người vào ở, làm sao ngờ được vị Vệ Quốc Công thế tử hôm kia vào ở vậy mà lại ra mặt giúp Dịch thừa lập tức lên tiếng, tự mình dẫn người cung cung kính kính nghênh đón đoàn xe Ngu gia vào Lư thị vệ chắp tay nhìn Nguyên Võ, nói: “Lần này đa tạ Nguyên huynh đệ” Nguyên Võ cười tủm tỉm nói: “Chỉ là chuyện nhỏ không tốn sức, Lư thị vệ mau chóng thay quần áo ướt đi, tránh khỏi sinh bệnh” Đoàn người Lư thị vệ đội mưa lại đây, quần áo trên người đều ướt nhẹp, lập tức không khách khí, nói thêm vài câu liền rời đi Chờ sau khi xe ngựa cùng người Ngu gia đều an trí tốt, Nguyên Võ nhìn thoáng qua dịch thừa đang kinh sợ, cũng không trách hắn, nói: “Sân kia chính là giữ lại cho Thái Ninh trưởng công chúa?” Dịch thừa gật đầu cười khỏi, Thái Ninh trưởng công chúa xưa nay hành sự bá đạo, chỉ định viện này không được cho người vào ở, giữ lại cho gia quyến phủ trưởng công chúa, bọn họ ngoài nghe lệnh hành sự còn có thể làm gì khác? Uy Viễn tướng quân phủ cùng An Tĩnh Hầu phủ tuy rằng không thể đắc tội, nhưng Thái Ninh trưởng công chúa lại càng không thể đắc tội Nguyên Võ rất thông cảm gật đầu, nói câu vất vả, sau đó lại nói thêm: “Vị thiếu gia Ngu gia từng trợ giúp thế tử nhà ta, thế tử vừa rồi biết được nữ quyến Ngu gia đi ngang qua nên mới phái ta lại đây. Bên phía trưởng công chúa các ngươi không cần lo lắng, đến lúc đó nếu bọn họ trách tội, chỉ cần nói là ý tứ thế tử nhà ta là được” Dịch thừa nghe được lời này lập tức vui mừng, không ngừng cảm kích Vệ Quốc Công thế tử Thái Ninh trưởng công chúa do đương kim Thái hậu sinh ra, kim tôn ngọc quý, nhưng nếu luận đến thánh tâm, vẫn là Vệ Quốc Công thế tử chạm vào thánh tâm nhiều hơn, chỉ cần có mắt nhìn sẽ đều hiểu được giữa Thái Ninh trưởng công chúa và Vệ Quốc Công thế tử,  cần phải hướng theo người nào. Huống chi so với cách hành sự kiêu căng của Thái Ninh trưởng công chúa thì thanh danh Vệ Quốc công thế tử so với nàng tốt hơn Nguyên Võ trở về phòng, giày cùng vạt áo đã bị ướt, hắn lại không thèm để ý, nhẹ nhàng đẩy cửa nội thất đi vào Bởi vì trời mưa gột rửa đi thời tiết nóng bức mấy ngày nay nên trong phòng có chút lành lạnh Thiếu niên kia đứng trước cửa sổ nhìn màn mưa bên ngoài thần sắc lạnh nhạt, một bộ gấm xanh ngọc tôn lên nét anh khí ngay thẳng của hắn, nhìn xa xa như một pho tượng ngọc không cảm xúc, chạm trổ tinh tế, lại làm cho người khác không dám nhìn thẳng Nghe được âm thanh hắn quay đầu qua nhìn, đôi mắt đen trầm ngâm, sâu không thấy đáy “Thế tử, Hoắc thất cô nương đã vào ở viện kế bên” Nguyên Võ bẩm báo, sau đó đem sự tình vừa tìm hiểu được ở chỗ dịch thừa nói ra. Khi nói đến chỗ Thái Ninh trưởng công chúa từng lên tiếng giữ lại sân kia chỉ cho gia quyến phủ trưởng công chúa ở, Nguyên Võ trộm liếc nhìn chủ tử một cái, quả nhiên thấy mắt hắn hơi mị mị, nhanh chóng cúi đầu Thái Ninh trưởng công chúa do thái hậu thân sinh, ỷ vào Thái hậu sủng ái, hành sự kiêu căng bá đạo, đây là nhận thức chung của người trong kinh, khi gặp được nàng, người thông minh từ trước đến nay có thể tránh liền tránh. Chỉ là lần này không ngờ tới vị Hoắc thất cô nương ở nhờ Ngu gia hồi kinh đi ngang qua đây, lại gặp trời mưa không có cách nào đi tiếp được, nếu tiếp tục lên đường dưới trời mưa to mà trời tối đen như vậy khác nào chịu tội Hôm nay chủ tử cho hắn ra mặt, Nguyên Võ cũng không thấy kì quái Thật ra Nguyên Võ không nghĩ sự tình lại kỳ diệu như vậy, thời điểm này Hoắc thất cô nương cũng trùng hợp hồi kinh, bất quá nhớ tới lần trước nhận được tin tức Hoắc lão thái gia bị bệnh nặng, nên nàng hồi kinh cũng có lý Nhưng trùng hợp như vậy khiến Nguyên Võ thật cao hứng, thậm chí hắn thấy Hoắc lão thái gia bệnh rất đúng thời điểm, chỉ cần nàng trở về, chủ tử đối với nàng có ý tưởng gì đều có thể tiếp tục không phải sao? Chủ tử đối với vị Hoắc thất cô nương này không thể nghi ngờ là rất đặc biệt, tuy rằng nhìn không thấu suy nghĩ của hắn, nhưng loại đặc biệt này khiến cho người làm cấp dưới như hắn không thể không suy nghĩ lung tung ******** Hoắc Thù cũng không ngờ sự việc lại kỳ diệu như vậy Nghe nói Vệ Quốc Công thế tử phái người ra mặt làm cho bọn họ có thể thuận lợi vào ở, không cần tiếp tục lên đường dưới trời mưa lớn, trong lòng Hoắc Thù thập phần cao hứng, quay đầu nói với Ngải Thảo: “Ngươi nhìn xem, vị Vệ Quốc Công thế tử kia quả nhiên là người tốt”

Bụng bầu vượt mặt còn phát hiện chồng và em gái cắm sừng mình, cô bị hại chết trùng sinh trở về bắt đầu cuộc đời mới và cái kết hả hê!

Nhà văn trẻ xuyên vào thân xác của Hoàng hậu thất sủng, ngỡ là bất hạnh ngờ đâu lại bắt đầu được mối nhân duyên thú vị với Hoàng đế
Sập bẫy mẹ ruột, cô có thai người đàn ông lạ, mang trăm đắng ngàn cay biến mất nào hay đối phương là Tổng tài hô mưa gọi gió!
Cưới Tổng tài đáng ghét vì bị ràng buộc bởi 1 bản HĐ hôn nhân phát sinh sau 1 đêm ân ái ép buộc, cô đâu ngờ cuộc đời mình sang trang mới!

Nàng cũng cảm thấy vị Vệ Quốc Công thế tử có thể ra mặt là việc tốt, tránh cho bọn họ rất nhiều phiền phức, bất quá việc này chẳng lẽ không phải là cảm tạ tiểu thư các nàng trên đường ra tay tương trợ sao? Không phải khi mang ơn người thì loại thời điểm này đều cần ra mặt à? Việc này có quan hệ gì đến vấn đề người tốt hay xấu? Có thể vì nguyên nhân Vệ Quốc Công thế tử phái người đến, cho nên trạm dịch rất nhanh chóng mang nước và thức ăn đến, hầu hạ vô cùng chu đáo Hoắc Thù sau khi tắm rửa sạch sẽ trong nước ấm, tiếp theo nhìn về phía đồ ăn trên bàn, mặt mày hớn hở nói với hai nha hoàn: “Không ngờ chỗ này cũng gặp Vệ Quốc Công thế tử, thật có duyên” Anh Thảo hầu hạ nàng dùng bữa, cười tủm tỉm gật đầu, nói: “Hắn nhìn đẹp như vậy, nhất định là người tốt”. Sau đó bổ sung thêm một câu, “Cũng giống như tiểu thư” Hoắc Thù sờ sờ mặt mình, tự luyến nói, “Đương nhiên” Ngải Thải nhìn hai gia hỏa đang trông mặt bắt hình dong thật không còn ý kiến Vừa dùng cơm xong, liền thấy Ổ ma ma bưng bát canh gừng nóng lên đây Hoắc Thù chỉ ngửi hương vị kia liền nhíu mày, đôi mắt nhanh như chớp nhắm lại, đang định muốn trốn uống canh gừng kia, nhưng sau khi nghe Ổ ma ma nói, nàng liền rối rắm “Tiểu thư, canh gừng này là do tùy tùng Nguyên Võ của Vệ Quốc Công thế tử ở kế bên phân phó riêng cho phòng bếp trạm dịch nấu, rồi phân phó mang một chén qua tặng người đuổi hàn, nói là cảm tạ người đã giúp thế tử bọn họ ở Vân Châu thành”. Ổ ma ma nói, trên mặt lộ thần sắc mừng rỡ, cảm thấy tiểu thư nhà mình quả nhiên hảo tâm có hảo báo Nguyên Võ là tùy tùng của Vệ Quốc Công thế tử, hắn làm việc này, đương nhiên là ý tứ của chủ tử, hơn nữa hành động này dưới danh nghĩa cảm kích, cũng không cần lo lắng ai phê bình điều gì Hoắc Thù ngừng một chút rồi nói: “Aiz, lấy lại đây” Ổ ma ma thấy nàng sảng khoái, trong lòng mừng thầm, quả nhiên bà nhắc nhở riêng là chính xác, bằng không cứ như bình thường, tiểu thư chịu uống canh này mới lạ Tuy rằng có chút không nguyện ý uống canh gừng, nhưng bất quá nghĩ tới mỹ nam tử cách vách, Hoắc Thù lại cảm thấy thời tiết mưa dầm như vậy cũng không khiến người ta chán ghét lắm Quả nhiên nàng là người có phúc khí, nên mới có thể trùng hợp gặp được Vệ Quốc Công thế tử ở trạm dịch này