Ngũ cô nương là đích nữ tam phòng, cho nàng đi cũng như trấn an tâm Tam lão gia
Lần này Ngũ cô nương Hoắc Uyển bị từ hôn cũng như đánh vào thể diện Tĩnh An Hầu phủ, tự nhiên Hoắc lão phu nhân rất tức giận. Hoắc Uyển bởi vì sau khi bị từ hôn liền ngã bệnh, hiện tại vẫn trốn trong phòng chưa ra, ít nhiều cũng bởi vì nguyên nhân từ hôn nên xấu hổ không muốn gặp người khác.
Nói thật ra, Lý gia làm ra loại chuyện này tất nhiên tự muốn từ hôn, bất qua lại không phải Lý gia tới từ hôn, mà do Hoắc gia bọn họ tới. Tuy rằng đều là từ hôn, nhưng chiếm vị trí chủ động từ hôn còn đỡ hơn là bị từ hôn một chút. Hoắc gia tự mình ra mặt từ hôn, chính là vòng vo nói cho thế nhân được biết, là bởi vì Tĩnh An Hầu phủ bọn họ chướng mắt phương pháp của Lý gia nên mới từ hôn
Cửa hôn nhân này tuy rằng tự mình từ bỏ, nhưng rốt cuộc thể diện của Tĩnh An Hầu phủ đã bị thương tổn, không thiếu được muốn cho Lý gia trả giá. Lần này Lý gia đã đi nước cờ dở, ngoài việc trở mặt cùng Tĩnh An Hầu phủ thì thanh danh cũng kém đi rất nhiều
Hoắc Uyển nếu đã từ hôn thì cũng cần tìm cho nàng một mối hôn sự khác, cho nên tiệc thưởng cúc lần này cũng nên mang nàng đi theo, thứ nhất là để giải sầu, thứ hai là cũng có thể lộ mặt ở buổi tiệc
Tuy tiệc thưởng cúc lần này Ý Ninh trưởng công chúa tiến hành là vì chọn thê tử cho trưởng tử, nhưng bất quá các phu nhân nhà có nhi nữ vừa độ tuổi cũng có mặt ở đây để xem, không chừng đến lúc đó có thể chọn được con dâu con rể vừa mắt mình thì sao?
Cho nên tiệc thưởng cúc này cũng bị biến tướng thành tiệc thân cận
Tĩnh An Hầu phu nhân liền lập tức cười nói: “Đây là tự nhiên”
Chờ sau khi các cô nương đi tham gia tiệc thưởng cúc đều đã được định ra, Tĩnh An Hầu phu nhân đột nhiên như nhớ tới điều gì, nói: “Mẫu thân, còn Thất cô nương….” Vừa rồi vậy mà lão phu nhân cũng không nhắc đến Thất cô nương a
Cô vô tình chọc vào nhân vật quyền cao chức trọng, cứ ngỡ là tinh anh vô dục vô cầu, không ngờ là một con quỷ đắm chìm trong bể dục!
Ngày cô khóc bên vệ đường, từ tầng cao nhất tòa nhà 45 tầng, anh mưu tính nâng đỡ cô. Sau đó tất cả đều là yêu!
Thiên kim giả quay trở lại sống chung cùng bảy người anh trai xa lạ. Từ đây, vận mệnh của mỗi người bắt đầu dịch chuyển!
Cuộc đời của nam DV tuyến mười tám Chân Lạc Mặc chỉ có 2 việc lớn: Một là nuôi con. Hai là lấy được Ảnh đế trên vạn người.
Cũng phải, tuy Thất cô nương ngũ phòng rốt cuộc cũng trở về nhà, nhưng bởi vì mấy ngày gần đây nàng đều ở trong Điệp Thúy Viện dưỡng bệnh, hơn nữa nàng mười mấy năm không ở tại Tĩnh An Hầu phủ, người trong phủ liền theo thói quen mà không nhớ có người tên này, cho nên trong lúc nhất thời, Tĩnh An Hầu phu nhân cũng không nhớ đến nàng
Hoắc lão phu nhân hơi nhíu mi, nói: “Trước nay nàng đều ở chỗ Tây Bắc bên kia, nghe nói tình huống bên Tây Bắc không giống kinh thành, nên trước hỏi nàng có muốn đi không”
Tĩnh An Hầu phu nhân lên tiếng
********
Hôm sau, khi mọi người đến Xuân Huy Đường thỉnh an lão phu nhân, Hoắc lão phu nhân liền công bố việc này
Phu nhân mấy phòng Hoắc gia mắt đều sáng rỡ, Ngũ phu nhân càng là siết chặt khăn tay, liên thanh nói: “Diệu nhi tất nhiên sẽ đi”. Mấy ngày trước đây, nàng đã nghe được mục đích tiệc thưởng cúc của Ý Ninh Trưởng công chúa từ phía nhà mẹ đẻ, nếu nữ nhi nàng có thể gả vào Vệ Quốc Công phủ làm phu nhân….
Tam phu nhân bên này đột nhiên cười nhạo một tiếng
Ngũ phu nhân quay đầu lại nhìn, mắt chứa đầy lệ
Tam phu nhân cũng không sợ nàng ta, trượng phu của nàng có năng lực có bản lĩnh, so với Hoắc Ngũ lão gia chỉ có tài danh bên ngoài thì lợi hại hơn nhiều. Hoắc ngũ lão gia say mê nghiên cứu học vấn, không hứng thú trên quan trường, chỉ mang chức quan nhàn tản ở Lễ Bộ, nhìn thì tốt, lại không hữu dụng. Thê bằng phu quý, cho nên địa vị của Tam phu nhân ở trong nhà này không hề thua kém thê tử của hai đứa con chính thê
“Bộ dáng Diệu tỷ nhi thanh lệ động lòng người, đáng tiếc tuổi hơi nhỏ”. Tam phu nhân thong thả ung dung nói, sau đó nghĩ đến nữ nhi Hoắc Uyển, một lần nữa thấy hận Lý gia, quyết định thừa dịp tiệc thưởng cúc lần này của phủ công chúa, thế nào cũng phải dòm ngó thay nữ nhi một chút
Ngũ phu nhân trầm tư, tuổi của nữ nhi xác thật là hơi cố, bất quá chỉ nhỏ hơn Vệ Quốc Công thế tử có bốn tuổi thôi, chờ sau khi nữ nhi cập kê, khi ấy thế tử cũng mới mười chín, thời buổi này nam tử mười chín tuổi mới cưới thê tử không ít, cũng không có việc gì
Sau khi suy nghĩ cẩn thận, nàng thẳng sống lưng, cảm thấy lần này nhất định phải mưu tính thật tốt cho nữ nhi
Hoắc lão phu nhân không để ý tới hai tức phụ đang tranh cãi gay gắt ở dưới, nhìn thoáng qua các cô nương ở đây nói: “Uyển tỷ nhi, Quyên tỷ nhi, Nghiên tỷ nhi, Diệu tỷ nhi đều đi. Thù tỷ nhi đâu rồi? Có muốn đi hay không?”
Hoắc Thù cùng Hoắc Nghiên ngồi cùng nhau đang thì thầm nói chuyện, nghe thấy mình bị điểm danh, ngẩng đầu về phía tổ mẫu, cười nói: “Các tỷ muội đều đi, ta tất nhiên sẽ cùng đi”
Hoắc lão phu nhân nhấp nhấp miệng, tiếp tục nói, “Vừa lúc lần trước trong phủ vừa làm y phục mùa thu cùng trang sức mới, lát nữa sẽ cho người mang đến viện của các ngươi” Ngừng một chút, lại nói thêm: “Thù tỷ nhi vừa trở về, chưa có làm y phục cùng trang sức mới, lát nữa để người qua đo ni quần áo cho ngươi, đặt làm một lần nữa”
Hoắc Thù đứng dậy nói lời cảm tạ
Hoắc Quyên, Hoắc Nghiên đồng tình nhìn nàng, mỗi cuối mùa, trong phủ sẽ làm cho các cô nương y phục mới, đánh trang sức mới, lần này thời gian Hoắc Thù về không khéo nên đã bỏ lỡ. Hiện giờ Ý Ninh trưởng công chúa tổ chức tiệc thưởng cúc, các cô nương tự nhiên muốn mặc y phục mới, mang trang sức mới mà đi dự tiệc, thể hiện mặt tốt đẹp nhất của mình trước mọi người
Trang sức y phục, đều là vẻ ngoài của nữ tử, đa số nữ tử trên thế gian này đều rất khó cự tuyệt chúng, Hoắc Thù hiện nay có khả năng sẽ không có y phục cùng trang sức mới, mấy cô nương khác đều nhịn không được mà đồng tình với nàng
Hoắc Thù thì lại không để ý, y phục mùa thu khi ở Bình Nam Thành, bà ngoại đã cho người may mới trước cho nàng rồi, lần này hồi kinh đều để trong hòm xiểng mang đi cùng, đến nỗi trang sức mới nàng càng không để ý, trang sức nàng nhiều, kiểu dáng mới cũng nhiều nên không cần lo lắng
Nói đến, so với y phục cùng trang sức, Hoắc Thù lại càng yêu thích vũ khí hơn, nhưng loại yêu thích này không thể để người ngoài biết được
Loại yêu thích của nàng không giống người thường, làm cho nàng đối với việc mình không có y phục cùng trang sức mới các thứ cũng không có cảm giác khổ sở
Sau khi trở lại Điệp Thúy Viện không lâu, Tĩnh An Hầu phu nhân liền mang các quản sự ma ma quản lý vật liệu may mặc cùng tú nương trong phủ lại đây, Hoắc Nghiên, Hoắc Diệu cũng cùng theo tới
Quản sự ma ma mang vật liệu vải dệt dùng để may y phục lại đây, để Hoắc Thù chọn loại nàng thích
Trừ việc này ra, còn có một vị quản sự nương tử Trân Lung Các mang các trang sức của Trân Lung Các qua đây để Hoắc Thù chọn, cũng để tiệc thưởng cúc ngày đó mang lên
Đây là do Tĩnh An Hầu phu nhân an bài, tuy trong lòng nàng hiểu rõ Hoắc lão phu nhân không thích Hoắc Thù, nhưng dù sao Hoắc Thù cũng là cô nương Hoắc gia, lại mới từ Tây Bắc trở về, đại diện cho chính thể diện của Hoắc gia, cũng không thể để nàng ăn mặc keo kiệt ra bên ngoài mất mặt
Hoắc Nghiên cùng Hoắc Diệu giúp Hoắc Thù chọn lựa một ít các loại vải vóc, đến trang sức cũng để lại vài câu bình luận
“Trang sức này tinh xảo có thừa nhưng không đủ linh tính, không có cái khác sao?” Hoắc Nghiên không quá hài lòng nói
Quản sự Trân Lung Các cười nói: “Trang sức mới còn chưa đánh ra, hiện nay trong các chỉ còn dư lại nhiêu đây. Hơn nữa bộ dạng vị tiểu thư này lại đẹp, khí chất thượng thừa, liền nếu chỉ mang hoa lụa cũng là cực đẹp, huống hồ các trang sức này đều do các sư phụ lớn tuổi tay nghề cao quanh năm tỉ mỉ tạo thành, cực xứng với vị tiểu thư này….”
Quàn sự nương tử nói đến vô cùng dễ nghe, nhưng Hoắc Nghiên cùng Hoắc Diệu vẫn không hài lòng như cũ
Còn Hoắc Thù thật ra không có ý kiến, chọn lựa vài thứ rồi nói: “Lấy mấy thứ này đi”
Quản sự nương tử Trân Lung Các thấy thế, đối với kế hoạch giảm lợi nhuận còn cảm thấy không tồi, lập tức tươi cười thân thiết, mang Hoắc Thù nịnh lên nịnh xuống, lúc này mới hài lòng rời đi
Ấn tượng của Hoắc Nghiên đối với Hoắc Thù tốt nên cũng rất suy nghĩ vì nàng, lập tức liền hỏi: “Tỷ có y phục mới không? Có cần mượn y phục của ta không? Y phục mới năm nay của ta có một bộ màu tím đậm thêu ngũ sắc, biên áo nạm hoa hồng phấn rải rác, còn chưa có mặc qua đâu, da tỷ trắng, có thể mặc được màu tím, hẳn là rất đẹp”
Hoắc Diệu vừa nghe trong lòng liền động, nàng chính là biết được Hoắc Nghiên có bao nhiêu yêu thích bộ y phục này, Hoắc Nghiên là cô nương đại phòng, Tĩnh An Hầu phu nhân xưa nay yêu thương nàng, đồ dùng trong tay đều là đồ tốt. Không ngờ tới nàng lại hào phóng mà muốn cho Hoắc Thù như vậy…
Hoắc Thù cự tuyệt nói: “Không cần, ta có y phục rồi”
Hoắc Nghiên cho rằng nàng khách khí, nhìn nghiêng qua Hoắc Diệu, cũng không hé răng nữa
Hoắc Diệu có một loại cảm giác bị người bài xích rất mãnh liệt, có chút không thoải mái, rõ ràng nàng với Hoắc Thù mới là tỷ muội ruột thịt, Hoắc Nghiên dùng bộ dáng này quan tâm nàng ta làm cái gì đây?
Rốt cuộc chịu không nổi, Hoắc Diệu miễn cưỡng nói một tiếng rồi rời đi
Trở lại Diệu Cẩm Viện, liền thấy mẫu thân cùng nha hoàn qua đây, trên tay nha hoàn mang y phục và trang sức mới
Ngũ phu nhân đánh giá nữ nhi, vóc dáng tiểu cô nương mười hai tuổi chưa nảy nở, bất quá dung mạo thanh lệ động lòng người, đôi mắt sáng trong như nước, bên trong vẻ ngây thơ lộ ra nét ưu nhã lịch sự, thật là càng nhìn càng có hương vị. Ngũ phu nhân cảm thấy nữ nhi mình ngoại trừ tuổi nhỏ ra cũng không hề thua kém các quý nữ khác trong kinh thành
“Diệu nhi, mấy ngày nữa là tiệc thưởng cúc phủ công chúa, con đến lúc đó cần biểu hiện cho tốt, nếu có thể làm cho Ý Ninh trưởng công chúa xem trọng thì càng tốt” Ngũ phu nhân dặn dò
Hoắc Diệu đỏ mặt, hờn giỗi một tiếng: “Nương, người nói bậy gì vậy”. Tim thì đang đập thình thịch thình thịch
Cô nương mười hai tuổi đã có thể hiểu được tầm quan trọng của hôn sự, đặc biệt là Vệ Quốc Công thế tử nhận được nhiều ái mộ tại kinh thành, nghe nói là một mỹ nam tử hiếm thấy, được hoàng đế sủng ái, có thân phận lẫn địa vị….
Người trẻ yêu thích cái đẹp, nàng cũng không ngoại lệ, cho dù chưa từng gặp mặt Vệ Quốc Công thế tử nhưng tâm ý vẫn luôn hướng tới
Chỉ là mẫu thân nói quá rõ như vậy, ít nhiều cũng có e lệ
“Xấu hổ cái gì? Con ta tướng mạo, tài hoa đều không thua kém người, quy củ giáo dưỡng đều là nhất đẳng” Ngũ phu nhân kiêu ngạo nói
Hoắc Diệu giương khóe môi, vừa mới cười cười, nhớ tới cái gì mặt liền rũ xuống: “Thất tỷ mới là người đẹp nhất trong mấy tỷ muội”
Nếu chưa từng gặp qua vị Thất tỷ này, nàng tự tin không hề thua kém các tỷ muội trong phủ, lại còn được tổ mẫu yêu thích, muốn gì mà không được? Chỉ là Hoắc Thù cố tình trở về, mà bộ dạng lại còn lóa mắt như vậy….
Ngũ phu nhân cũng ngừng lại
Tuy rằng nàng không muốn thừa nhận nhưng Hoắc Thù này đúng là cô nương xinh đẹp nhất trong số các cô nương Hoắc gia, nếu các cô nương đứng chung một chỗ, nàng tựa như vầng dương treo trên cao, các cô nương xung quanh đều như các ngôi sao ảm đạm, hơn nữa chính là dùng để làm nổi bật nàng
Ngũ phu nhân miễn cưỡng nói, “Nàng tính là cái gì? Cùng lắm là lớn lên ở cái nơi xa xôi đó, dung mạo cho dù có xuất sắc hơn nữa mà không có giáo dưỡng cùng tài hoa tương ứng cũng là uổng phí, ở phương diện này, con không hề thua kém nàng”
Hoắc Diệu nghe xong, trong lòng cũng có vài phần an ủi
Chỉ là loại an ủi này, đến ngày Trung Thu ấy, nhìn đến trang phục lộng lẫy mà Hoắc Thù đang mặc, lòng tự tin bị đả kích đến không còn dư lại một chút nào cả